THÔNG BÁO

  THỜI GIAN GẦN ĐÂY MỘT SỐ BẠN LỢI DỤNG  WEBSITE NÀY ĐỂ ĐƯA RA NHỮNG PHÁT NGÔN KHÔNG TỐT. CHO NÊN CHÚNG TÔI TẠM THỜI ĐÓNG WEBSITE LẠI ĐỂ NÂNG CẤP NHẰM HẠN CHẾ MỘT SỐ HÀNH VI KHÔNG TỐT LÀM ẢNH HƯỞNG ĐẾN DIỄN ĐÀN .CÁC BẠN CÓ THẮC MẮC XIN LIÊN HỆ : phanthanhhung90@gmail.com
Main » 2010 » Tháng tư » 24 » Chùm thơ về người thầy
12:29 PM
Chùm thơ về người thầy

Thầy giáo tôi

Con học thầy từ ngày đầy cắp sách
Mái rạ ba gian nhà thầy làm trường
Lũ học tro nằm bò trên chiếu
ních chích ra vào gà mẹ gà con

Bài mở lòng tiên học lễ hậu học văn
Giấy giữ lề đói thơm rách sạch
Muốn nên người trọng đạo nghĩa nhân
Uống nước nhớ nguồn một đời thanh bạch

Tuổi thơ trôi nhanh qua năm tháng
Chân đất mài mòn gốc sấu gốc na
Học dốt học lười roi mây, gai mít
Giữ xóm nghèo chúng con mơ bay xa

Lớp thì chật mà trò lại đông
Con cái khắp làng cậy thầy dạy dỗ
Ai cũng mong con mình nên bà nên ông
Mai rời làng cho đời bớt khổ

Chúng con đi trăm nẻo tha phương
Đứa đỗ kỹ sư đứa thành bác sĩ
Đứa mang trí trai nằm lại chiến trường
Đứa lấy ruộng vườn nhà nông tri kỷ

Năm mươi năm sau con trở về làng
Đến thăm thầy vẫn thấy thầy dạy học
Giờ thầy dạy chữ nho, thơ văn thư pháp
Con lặng nhìn râu bạc níu từng trang

2001

Nguyễn Địch Long
THẦY
Cơn gió vô tình thổi mạnh sáng nay
Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng
Cứ tự nhủ rằng đó là bụi phấn
Mà sao lòng xao xuyến mãi không nguôi
Bao năm rồi ? Đã bao năm rồi hở ? Thầy ơi ...
Lớp học trò ra đi, còn thầy ở lại
Mái chèo đó là những viên phấn trắng
Và thầy là người đưa đò cần mẫn
Cho chúng con định hướng tương lai

Thời gian ơi xin dừng lại đừng trôi
Cho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữa
Gọi tiếng thầy với tất cả tin yêu ...



LỜI CỦA THẦY
Rồi các em một ngày sẽ lớn
Sẽ bay xa đến tận cùng trời
Có bao giờ nhớ lại các em ơi
Mái trường xưa một thời em đã sống
Nơi đã đưa em lên tầm cao ước vọng
Vị ngọt đầu đời bóng mát ca dao
Thủa học về cái nắng xôn xao
Lòng thơm nguyên như mùi mực mới

Dẫu biết rằng những tháng ngày sắp tới
Thầy trò mình cũng có lúc chia xa
Sao lòng thầy canh cánh nỗi thiết tha
Muốn gởi các em thêm đôi điều nhắn nhủ

Một lời khuyên biết thế nào cho đủ
Các em mang theo mỗi bước hành trình
Các em lúc nào cũng nhớ đừng quên:
Sống cho xứng với lương tâm phẩm giá...

Rồi các em mỗi người đi mỗi ngã
Chim tung trời bay bỗng cánh thanh niên
Ở nơi đâu: rừng sâu, biên giới khắp ba miền
Ở nơi đâu có thầy luôn thương nhớ


Khi thầy về nghỉ hưu
Cây phượng già treo mùa hạ trên cao
Nơi bục giảng giọng thầy sao chợt thấp:
"Các con ráng… năm nay hè cuối cấp…"
Chút nghẹn ngào… bụi phấn vỡ lao xao.

Ngày hôm qua hay tự tháng năm nào
Con nao nức bước vào trường trung học
Thương cây lúa hóa thân từ hạt thóc
Thầy ươm mùa vàng, đất vọng đồng dao.

Mai thầy về, sân trường cũ nằm đau?
Hay nỗi nhớ lấp vùi theo cát bụi?
Dẫu cay đắng, dẫu trăm nghìn đau tủi
Nhọc nhằn nào thầy gửi lại ngày sau?

Mai thầy về, mùa gọi nắng lên cao
Vai áo bạc như màu trang vở cũ
Con muốn gọi sao lòng đau nghẹn ứ
Đã bao lần con ngỗ nghịch thầy ơi!


Không đề

Cầm bút lên định viết một bài thơ
Chợt nhớ ra nay là ngày nhà giáo
Chợt xấu hổ cho những lần cao ngạo
Thì ra con cũng giống bấy nhiêu người.

Cầm bút lên điều đầu tiên con nghĩ
Đâu là cha, là mẹ, là thầy…
Chỉ là những cảm xúc vu vơ, tầm thường, nhỏ nhặt…
Biết bao giờ con lớn được,
Thầy ơi !

Con viết về thầy, lại "phấn trắng”,”bảng đen”
Lại "kính mến”, lại "hy sinh thầm lặng”…
Những con chữ đều đều xếp thẳng
Sao lại quặn lên những giả dối đến gai người .

Đã rất chiều bến xe vắng quạnh hiu
Chuyến xe cuối cùng bắt đầu lăn bánh
Cửa sổ xe ù ù gió mạnh
Con đường trôi về phía chẳng là nhà…

Mơ màng nghe tiếng cũ ê a
Thầy gần lại thành bóng hình rất thực
Có những điều vô cùng giản dị
Sao mãi giờ con mới nhận ra.
__________________
Views: 272 | Added by: trungtung | Rating: 0.0/0
Total comments: 2
2 khoinguyen  
0
co le vi chung ta se la nhung thay co giao trong tuong lai nen phan nao cam nhan rang nhung bai tho nay khong phai chi viet cho mot nguoi thay vo dang o dau do nhung chinh la viet ve moi nguoi trong chung ta.va chinh vi le do,ta se co cam nhan riengt khi doc nhung bai tho nay

1 hoanglong  
0
những bài thơ theo tôi khá dung dị về mặt ngôn ngữ nghệ thuật, những câu từ mang tính phổ thông nhưng có lẽ chính từ cái mạch xúc cảm tự nhiên ấy đã tạo điểm nhấn và nguồn hứng chủ đạo cho mổi bài.Một tình cảm vốn đã bình dị,tự nhiên nay lại được từng thanh điệu, dư vị của lớp vỏ âm thanh và ngôn từ khơi dậy nên chất trong sáng,thi vi.Cảm ơn người đã viết,người cầm bút,gieo thi hứng vào lòng người đọc,cảm ơn những tâm tình cao quý và hoàn toàn nghiêm túc của người viết khi bày tỏ những trang thơ về người thầy.Điều này với tôi đó là cả một tâm huyết, sự nhiệt thành và cả tấm lòng,bởi lẽ trong muôn ngàn kì quan của thế giới này, ngoài người mẹ thì thầy là người ươm mầm,gieo vào chung ta những hạt giống đầu tiên của cái thiện,lèo lái con tàu tri thức của mỗi người học trò đến bến bình an.Tôi trân trọng và đề cao những gì người viết đã đóng góp vào trong văn đàn này,mong rẳng những cái đẹp ấy sẽ mãi cất lên như thanh âm của tiếng đàn trầm bổng, mãi mãi đưa ru và thức tỉnh tâm hồn mỗi bạn đọc khi lướt trên những trang thơ đầy ý vị này

Only registered users can add comments.
[ Registration | Login ]